Đến khi nào ta mới biết điều mình thực sự
mong muốn trong đời? 10, 20,
30, 40, 50, 60, 70 hay bao nhiêu tuổi?
Mỗi tuổi mỗi mong muốn khác, nhưng số
những điều ta thực sự mong muốn
trong đời của mỗi người có lẽ cũng không
quá nhiều. Có nhiều khi ta tưởng
như đã nắm chắc được mong muốn đó rồi,
nhưng hóa ra không phải, đó chỉ là
mong muốn ngắn hạn, nhất thời. Hoặc khi
đạt tới nó, ta lại có mong muốn
khác lớn hơn, khó hơn nữa.
Những mong muốn thông thường như học đại
học, có việc làm, lập gia đình,
có con, có xe, có nhà, có công việc tốt,
thu nhập ổn định... thì đa phần
ai cũng phải có và trải qua, nên nó không
còn là điều mong muốn đặc biệt
riêng tư nữa. Tất nhiên, với nhiều người,
đạt được những mong muốn này
cũng đã coi như hoàn thành bổn phận cuộc
đời họ. Tôi thì muốn nói đến
những mong muốn khác, mong muốn thầm kín,
riêng tư, là sứ mệnh của mỗi
người và cách người ta phát hiện, theo
đuổi, đạt được sứ mệnh của mình.
Thật may mắn khi ngay từ tấm bé ta đã phát
hiện ra điều làm ta say mê,
khao khát và cứ thế theo đuổi nó theo thời
gian, ngày càng thấy rõ hơn
khả năng của ta trong đó và sớm tập trung
được mọi năng lực để đi đến kết
quả. Có những người đi hết nửa đời người
mới tìm ra sứ mệnh của mình, người
can đảm thì từ bỏ hết để đi theo cái mình
vừa phát hiện. Người sợ thay đổi
thì không dám thay đổi, cứ giữ nguyên hiện
trạng để rồi sau đó nuối tiếc,
mà cái hiện tại cũng chẳng làm họ hài
lòng.
Nhưng tìm ra được thì muộn vẫn còn tốt hơn
là những người chẳng biết mình
muốn gì, chẳng biết đặt khả năng của mình
vào đúng chỗ, để phát huy, biến
khả năng thành kết quả.
Theo tổng kết chung thì thường con người
ta khi về già lại nuối tiếc về
những điều mình chưa dám làm trong đời
nhiều hơn là tiếc về những điều đã
làm. Bởi vậy, nếu đã biết chắc chắn mình
mong muốn những điều gì nhất
trong đời mình, thì không bao giờ là quá
muộn để thực hiện.
Ai cũng chỉ có một cuộc đời để sống. Tại
sao lại không sống vì những điều
làm ta khát khao, cháy bỏng, muốn cống
hiến hết mình thay vì sống một
cuộc đời êm ái nhưng nhạt nhòa.
Những người dám sống trọn vẹn cho những mơ
ước của mình thành hiện thực, dù
người đời có công nhận hay không, có biểu
lộ thế nào, thì chắc chắn đó
cũng vẫn là một người hạnh phúc.
Trẻ con, nếu từ nhỏ đã dám ước mơ, dám làm
theo ý mình đến cùng, chẳng lý
gì mà bậc làm cha mẹ chúng ta lại cấm cản,
thay vì thế việc nên làm là
động viên, khích lệ, đầu tư, nuôi dưỡng
ước mơ cho chúng. Dù sau này có
thành hay không, chắc chắn chúng vẫn biết
ơn cha mẹ đã hiểu và ủng hộ
chúng.
Nếu bạn biết chắc mình muốn gì, điều gì
làm bạn hạnh phúc, chắc chắn bạn
sẽ là người tìm thấy hạnh phúc ở quanh
bạn, không cần biết lúc đó bạn bao
nhiêu tuổi.
Tuy nhiên, tôi vẫn muốn chúc bạn biết được
điều đó, càng sớm càng hay!
0 nhận xét :
Đăng nhận xét